Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Yêu thì cứ yêu thôi. Tương lai là chuyện sau này, lo lắng nhiều làm gì.

Yêu thì cứ yêu thôi. Tương lai là chuyện sau này, lo lắng nhiều làm gì.
Mình là sinh viên năm hai, bạn ấy là sinh viên năm nhất, quen nhau lúc ôn thi đại học. Hồi đó mình định thi Neu, bạn ấy thi sĩ quan thông tin. Cuối cùng lạc trôi thế nào mình trôi vào Đà Nẵng, bạn ấy lạc vào Sài Gòn. Sau thả thính đớp thính thế nào bạn ấy nghỉ học trong đó, kiếm tiền ôn thi lại. Làm trong SG tới hết tết bạn về quê ôn thi. Được mấy bữa không có hiệu quả lại xin bố mẹ vào trong Đà Nẵng ôn. Ban đầu mẹ bạn còn không cho nhưng bạn ấy tuyệt thực(đúng được 1 hôm) thì mẹ bạn xót quá mới cho vào Đà Nẵng. Hôi vào trong này thì bạn ấy khó khăn thiệt luôn, tiền trả trọ là vừa hết, dư đc bao nhiêu đâu, toàn qua bên mình ăn chực làm mình cũng nghèo khổ lây nhiều hôm không còn tiền đi chợ phải ăn cơm với cá khô. Ở trọ cũng gần nhau, có cái xe đạp chở đi chở về cọc cạch, có hôm mưa bất chợt, bạn ấy còn cởi áo khoác bắt mình mặc vì mình đi học nên phải khô, còn bạn ấy không phải đi học nên ướt cũng được, nghĩ lại vẫn thấy lãng mạn chán . Giờ thì bạn ấy tự mua được xe máy rồi, áo mưa bỏ sẵn trong xe nên muốn có những ngày như thế cũng không được nữa... Tóm lại thì sau quãng thời gian khó khăn đó thì bạn ấy cũng đậu vào trường mình, hai đứa được học chung 1 trường, thành ra suốt ngày bu bám nhau. Đến nỗi cứ hễ đi một mình thì sẽ nge cô bán rau hỏi ""thằng cu đi mô mà không đi cùng,"" anh bán mì quảng thì hỏi ""rứa răng lại đi ăn một mình"" , đi gia sư thì phụ huynh hỏi"" anh hôm nay không đón à"", chú quán photo coppy lại hỏi"" hai anh chị đi quán mô photo cả kì ni không thấy""... Kể cũng vui vui. Được cái yêu nhau gần 2 năm mà chưa cãi vã nhau lần nào, giận hờn vu vơ thì nhiều vô kể nhưng bạn ấy mà dám giận lại là xác định ăn cắn chảy máu tay ngay thế nên hòa bình thế giới mới ổn định tới giờ. Kỉ niệm hai đứa thì nhiều lắm, những lần đạp xe đạp đi ngắm hoàng hôn như phim hàn xẻng, hay cõng mình đi hết cây cầu Thuận Phước. Được cái bạn ấy cũng tốt tính, chiều mình như chiều con, bạn ấy toàn nói mình giống như con bạn ấy mà.
Bây giờ thì mình có đi làm thêm, cũng có đồng ra đồng vào nên mình tuyên bố bảo bố mẹ gửi cho con ít tiền thôi cũng được, bố mẹ mình vui vẻ chấp hành nhiệt tình luôn đúng là không có cái ngu nào như cái ngu nào. Thế nên dạo này mới cháy túi rồi mà bố mẹ vẫn chưa gửi tiền cho . Còn bạn ấy thì lâu đến giờ vẫn tự lập rồi, bố mẹ không gửi tiền nữa, đi làm thêm thôi. Hôm nay hai đứa góp lại còn mỗi 30k, bạn ấy chở đi ăn cơm, dặn kêu 1 suất thôi nge. Mình hỏi anh không ăn à, bạn ấy bảo: ""về anh ăn mì tôm, anh con trai đói được rồi, em ăn cho no đi."" lát còn dư đúng 15k, bạn ấy đưa mình cho mình tối ăn cơm....
Tóm đi tóm lại thì hai đứa cứ thay nhau hết tiền miết, lúc dư giả được xíu lại rủ nhau đi phượt lung tung xong lại về cạp mì tôm ăn nhưng dù sao thì vẫn vui, còn trẻ mà, cứ tận hưởng vậy, tương lai ai biết được mà lo lắng chi cho mệt, giờ cứ cố gắng vui đi, sau này khi nghĩ lại để biết mình từng có thời gian vui như thế. Nhiều khi cũng băn khoăn giờ tình yêu sinh viên nó còn đơn giản thế, sau ra trường không biết có đến được với nhau không, khi ấy công việc như thế nào, bao giờ mới xây được nhà, mua được xe, rồi phản bội sẽ như thế nào... Nhưng mỗi lần nói với bạn ấy như vậy bạn ấy lại bảo :"" lại đọc NEU cfs à. Nên thôi, kệ ai yêu nhau như thế nào, bỏ rơi nhau ra sao, bọn mình vẫn dành niềm tin cho nhau là được, tin tưởng nhau là được. Mình vẫn nhớ câu nói của bạn ấy:"" sau này không lấy em được anh sẽ kiếm thật nhiều tiền cho bố me, sau đó anh đi tu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét